Trong kho tàng âm nhạc truyền thống của các DTTS Việt Nam, âm nhạc của mỗi dân tộc lại mang một sắc thái riêng, gắn liền với đời sống tinh thần của mỗi dân tộc. Cùng với dòng chảy của thời gian, với sự sáng tạo của các nghệ sĩ, âm nhạc dân tộc cũng được làm mới để phù hợp với xu hướng hiện đại. Không chỉ bảo tồn giá trị văn hóa truyền thống, âm nhạc của các DTTS còn góp phần làm giàu thêm cho nền âm nhạc Việt Nam.
Người Dao ở Tuyên Quang có nhiều nhạc cụ được sử dụng trong các nghi lễ thờ cúng như kèn pí lè, trống, thanh la, chũm chọe, chuông nhạc..., trong đó tù và là nhạc cụ độc đáo. Theo quan niệm người Dao, tiếng tù và chính là thanh âm thiêng liêng có ý nghĩa kết giao giữa đời thực và thế giới tâm linh.
Thời gian gần đây, hình ảnh người DTTS được các đơn vị truyền thông sử dụng trong những bộ phim hài hay video quảng cáo nhằm thu hút sự chú ý của công chúng. Tuy nhiên nội dung của những sản phẩm này lại phản ánh chưa đúng về bản chất tốt đẹp của người DTTS, gây hiểu nhầm cho cộng đồng về bản sắc văn hóa người DTTS.
Cồng chiêng là một nét văn hóa độc đáo trong đời sống văn hóa tinh thần của đồng bào Thổ ở miền Tây xứ Nghệ. Trong những năm qua, từ sự tâm huyết, nỗ lực gìn giữ di sản văn hóa dân tộc của các nghệ nhân cao tuổi, những điệu múa, cách đánh cồng chiêng đã được bảo tồn, phát huy trong đời sống văn hóa mới hôm nay.
Với tình yêu văn hóa truyền thống của đồng bào Ê-đê, chị H’ler Êban, Phó Ban Dân tộc Hội đồng Nhân dân tỉnh Đăk Lăk, đã tìm tòi đưa họa tiết, hoa văn thổ cẩm Ê-đê lên váy áo hiện đại. Sản phẩm của chị được nhiều người ưa chuộng, góp phần quảng bá trang phục truyền thống vừa bảo tồn văn hóa dân tộc và tạo thêm thu nhập cho nhiều chị em phụ nữ.
Tranh dân gian Đông Hồ với sức sống hơn 5 thế kỷ đã và đang để lại những dấu ấn đậm nét, những sắc thái riêng trong văn hóa dân gian Việt Nam. Giữ gìn, tôn vinh và phát triển nghề làm tranh dân gian Đông Hồ hiện là vấn đề vô cùng cần thiết. Tuy nhiên, trên thực tế câu chuyện bảo tồn, phát huy tranh dân gian Đông Hồ đang có những tín hiệu vui.
Từ năm 2010, Kiên Giang chọn Lễ hội Đền Hùng Tân Hiệp là 1 trong 8 lễ hội tiêu biểu của tỉnh. Hàng năm, khu di tích lịch sử - văn hóa Đền Hùng tại Tân Hiệp đã đón hàng ngàn lượt khách về thăm viếng, số lượng khách tham quan du lịch không ngừng tăng lên.
Trên địa bàn Tây Nguyên hiện nay, có nhiều dân tộc từ nhiều địa phương khác nhau của đất nước di cư đến. Không chỉ đến đây để lập nghiệp, đồng bào còn mang theo những nét văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc mình, góp phần làm giàu thêm kho tàng văn hóa của các dân tộc Tây Nguyên.
Được biết đến là một biên đạo múa, đạo diễn cho nhiều chương trình nghệ thuật có tiếng, đạo diễn Lê Việt, Đoàn trưởng Vũ đoàn Phương Việt (TP. Hồ Chí Minh) đang từng ngày truyền ngọn lửa đam mê với những điệu múa dân gian dân tộc đến gần hơn với thế hệ trẻ đam mê nghệ thuật múa.
Đối với người dân làng Hăng Rinh (thị trấn Chư Sê, huyện Chư Sê, Gia Lai), âm nhạc cồng chiêng giữ một vị trí quan trọng trong đời sống tinh thần của dân làng bao đời nay. Nếu như các làng lân cận đã vắng dần tiếng chiêng thì tại làng Hăng Rinh, ngày ngày bà con vẫn bảo ban nhau học tập, truyền dạy cho nhau cách giữ gìn và lưu truyền bản sắc văn hóa dân tộc mình.
Hiện nay du lịch cộng đồng đang được các huyện miền núi Nghệ An chú trọng phát triển. Đặc biệt, một số địa phương đã xác định, đây là một sản phẩm đặc thù trong Chương trình “Mỗi xã một sản phẩm” (OCOP)
Cựu chiến binh (CCB) Alăng Bảy năm nay 88 tuổi, trú tại thôn BhHôồng 1, xã Sông Kôn, huyện Đông Giang, tỉnh Quảng Nam. Ông được đồng bào Cơ-tu ở xã Sông Kôn trìu mến gọi là “Già làng xây dựng đời sống văn hóa”.
Mặc dù tuổi đã cao nhưng Nghệ nhân Hoàng Thị Viên (SN 1957), thôn Nà Làng, xã Tình Húc, huyện Bình Liêu (Quảng Ninh) vẫn miệt mài đóng góp vào việc giữ gìn và phát huy vốn văn hóa Then cổ của cha ông để lại.
Với tinh thần cùng cả nước “Chống dịch như chống giặc”, trên mọi “mặt trận” từ kinh tế, văn hóa, du lịch đều đặt nguyên tắc phòng, chống dịch Covid-19 lên hàng đầu. Đặc biệt, trong ngành Du lịch, nhiều địa phương đã tạm đóng cửa đón khách thăm quan, nhiều cơ sở lưu trú homestay, nhà hàng, khách sạn cũng dừng hoạt động.
Ở huyện vùng cao Bắc Trà My (Quảng Nam), xã Trà Bui được xem là một trong số ít địa phương còn gìn giữ khá nguyên vẹn bản sắc văn hóa truyền thống của đồng bào Ca Dong (một nhánh địa phương của dân tộc Xơ -đăng). Giữa dòng chảy hiện đại và nỗi lo về sự mai một của văn hóa truyền thống, Trà Bui đã phát huy sức mạnh đoàn kết, khơi dậy nội lực trong Nhân dân và tiềm năng, phát triển kinh tế gắn với bảo tồn và phát triển bản sắc văn hóa truyền thống.
Là người Cao Lan (nhóm địa phương của dân tộc Sán Chay), sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền núi phía Bắc nhưng Ninh Thị Như Quỳnh lại say mê môn nghệ thuật cải lương. Niềm đam mê ấy đã đưa cô đến với Nhà hát cải lương Việt Nam và toả sáng qua nhiều vai diễn.
Yêu văn hóa Tây Nguyên, thầy giáo Trần Quốc Toản công tác tại Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Cư Kuin (Đăk Lăk) đã đến nhiều buôn làng để sưu tầm các hiện vật đặc trưng gắn liền với đời sống sinh hoạt, văn hóa của người Ê-đê. Kho hiện vật của anh hiện là nơi học sinh, giáo viên tìm hiểu về giá trị văn hóa của người Ê-đê một cách trực quan, sinh động.
Sinh ra trong một gia đình giàu truyền thống văn hóa, từ thời niên thiếu, Nghệ nhân A Lip (dân tộc Ba Na, thôn Groi, xã Glar, huyện Đak Đoa, Gia Lai) đã biết đánh chiêng, làm đàn, tạc tượng gỗ và chỉnh chiêng. Năm 2019, ông vinh dự được Chủ tịch nước phong tặng danh hiệu Nghệ nhân Ưu tú trong lĩnh vực nghệ thuật trình diễn dân gian.
Đồng bào dân tộc Cơ-tu ở vùng Trường Sơn- Tây Nguyên có một loại hình nghệ thuật đặc sắc, thể hiện nhân sinh quan, thế giới quan của đồng bào về vũ trụ, vạn vật, đó là nghệ thuật điêu khắc gỗ. Để loại hình nghệ thuật này, luôn “sống” mãi với người Cơ-tu, huyện Hòa Vang (TP. Đà Nẵng) đã triển khai nhiều hoạt động bảo tồn văn hóa thông qua tổ chức trại điêu khắc, lớp khôi phục nghề điêu khắc...
Nhiều năm trước, do quá trình “chảy máu nhà sàn” về xuôi khiến nhiều bản làng đồng bào dân tộc Thái ở Nghệ An đã vắng bóng nhà sàn. Tuy nhiên, tại một số bản vùng cao thuộc các huyện Con Cuông, Tương Dương, Kỳ Sơn (Nghệ An), bà con vẫn kiên trì gìn giữ những ngôi nhà sàn. Để hạn chế việc sử dụng gỗ rừng, nhiều gia đình còn chuyển sang dùng vật liệu bê tông để làm nhà sàn.