Những năm qua, hệ thống di tích ở Phú Yên được quan tâm đầu tư, tu bổ. Tỉnh cũng đã có kế hoạch để đưa các di tích trở thành sản phẩm du lịch, góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.
Việc tu bổ di tích, di sản là phải tôn trọng ý tưởng kiến trúc, yếu tố nguyên gốc và giá trị văn hóa hàm chứa trong kiến trúc của công trình. Cần phải phân biệt rõ ràng việc xây mới và trùng tu để tránh những hậu quả đáng tíếc.
Triển khai Chương trình mục tiêu “Phát triển văn hóa giai đoạn 2016 – 2020” trên địa bàn tỉnh Bình Định, công tác bảo tồn và phát huy di sản văn hóa; đầu tư xây dựng thiết chế văn hóa, phục vụ đời sống văn hóa tinh thần của Nhân dân đã được các cấp, các ngành, Nhân dân quan tâm, qua đó đạt nhiều kết quả tích cực…
Đối với người dân làng Hăng Rinh (thị trấn Chư Sê, huyện Chư Sê, Gia Lai), âm nhạc cồng chiêng giữ một vị trí quan trọng trong đời sống tinh thần của dân làng bao đời nay. Nếu như các làng lân cận đã vắng dần tiếng chiêng thì tại làng Hăng Rinh, ngày ngày bà con vẫn bảo ban nhau học tập, truyền dạy cho nhau cách giữ gìn và lưu truyền bản sắc văn hóa dân tộc mình.
Yêu văn hóa Tây Nguyên, thầy giáo Trần Quốc Toản công tác tại Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Cư Kuin (Đăk Lăk) đã đến nhiều buôn làng để sưu tầm các hiện vật đặc trưng gắn liền với đời sống sinh hoạt, văn hóa của người Ê-đê. Kho hiện vật của anh hiện là nơi học sinh, giáo viên tìm hiểu về giá trị văn hóa của người Ê-đê một cách trực quan, sinh động.
Gọi là Nhà trưng bày văn hóa Sa Huỳnh, nhưng trong “ruột” chỉ có ảnh chụp quang cảnh, còn khu vực khai quật khảo cổ trơ trọi nền đất không bảng chỉ dẫn... Đó là thực trạng ở Khu bảo tồn di tích văn hoá Sa Huỳnh, huyện Đức Phổ (Quảng Ngãi).
Kon Klốc là làng đứng đầu với danh sách 5 nghệ nhân vinh dự được Chủ tịch nước phong tặng danh hiệu Nghệ nhân ưu tú
Các dân tộc vùng Tây Nguyên - Trường Sơn và vùng Tây Bắc đến nay vẫn còn bảo lưu kho tàng nghệ thuật tạo hình hết sức đồ sộ, trong đó nổi bật nhất là các tác phẩm điêu khắc gỗ.
Thanh Hóa là một trong những tỉnh rộng lớn, là nơi sinh sống của nhiều thành phần dân tộc như: Kinh, Thái, Mường, Thổ, Mông, Dao, Khơ-mú… Đông nhất là đồng bào Thái, Mường, với dân số chỉ đứng sau dân tộc Kinh. Mỗi dân tộc đều có những phong tục tập quán, truyền thống văn hóa độc đáo, riêng biệt, làm nên một Thanh Hóa với không gian văn hóa đa dạng và đặc sắc.
Trước đây, do điều kiện kinh tế khó khăn nên hát Then của người Tày bị hạn chế. Những năm trở lại đây, mạch nguồn văn hóa ấy đã được khơi thông trở lại.
Di chỉ khảo cổ (đồ đá, gốm, đồ đồng...) được phát hiện và công bố cho thấy, hàng nghìn năm trước, con người Tây Nguyên đã có sự giao thoa, gần gũi với cư dân vùng Duyên hải miền Trung. Từ những di tích hiện hữu đến những phế tích và các cổ vật tìm thấy trong lòng đất đã chứng minh văn hóa Chăm đã xuất hiện sớm trên vùng đất đỏ bazan này.
Thiên nhiên ưu ái ban tặng cho tỉnh Quảng Ninh, cho Việt Nam một tài sản vô giá của nhân loại là Vịnh Hạ Long. Liên tiếp gần sáu thập kỷ từ khi vịnh Hạ Long được Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch xếp hạng là di tích danh thắng cấp quốc gia vào năm 1962, đặc biệt kể từ khi được Tổ chức UNESCO công nhận là Di sản thiên nhiên thế giới lần thứ nhất (năm 1994) và lần thứ hai (năm 2000), tỉnh Quảng Ninh đã nỗ lực để bảo vệ tuyệt đối những giá trị nổi bật toàn cầu của Vịnh Hạ Long cho muôn đời sau.
Sở hữu hàng nghìn di tích từ di sản thế giới đến cấp thành phố, Hà Nội đang có rất nhiều lợi thế trong việc gắn kết di sản với phát triển du lịch. Tuy nhiên, việc khai thác các giá trị di sản văn hóa trong phát triển du lịch ở Hà Nội hiện nay vẫn còn nhiều hạn chế.
Vừa qua, Thực hành Then của người Tày, Nùng, Thái của Việt Nam đã chính thức được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại. Tuy nhiên, bên cạnh niềm vui là thách thức. Thách thức phải làm sao để di sản Thực hành Then thực sự được bảo tồn và phát huy giá trị, đúng với tầm vóc di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.
Tranh khắc gỗ dân gian Đông Hồ (tranh Đông Hồ), là một dòng tranh dân gian đặc sắc có từ thời Lê, với xuất xứ từ làng Đông Hồ, xã Song Hồ, huyện Thuận Thành (Bắc Ninh). Tranh Đông Hồ hiện đã được xếp hạng di sản văn hóa phi vật thể quốc gia và được tỉnh Bắc Ninh hoàn thiện hồ sơ gửi UNESCO đề nghị đưa vào danh sách di sản văn hóa phi vật thể cần được bảo vệ khẩn cấp “Nghề làm tranh dân gian Đông Hồ”.
Tại Phiên họp Uỷ ban Liên Chính phủ Công ước 2003 về bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể lần thứ 14 của UNESCO diễn ra tại Bogotá, Thủ đô Cộng hòa Colombia, di sản Thực hành Then của người Tày, Nùng, Thái ở Việt Nam chính thức được UNESCO ghi danh tại Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.
Năm nay, Tết hoa mào gà (Tết hoa) của đồng bào dân tộc Cống tại các xã Pa Tần (huyện Nậm Pồ), Pa Thơm (huyện Ðiện Biên) và Nậm Kè (huyện Mường Nhé) đón thêm những niềm vui, cơ hội mới, khi vinh dự được đón Chứng nhận Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VHTT&DL), mở ra thêm cơ hội phát triển du lịch ở vùng khó.
Dân ca Quan họ Bắc Ninh không chỉ là một loại hình văn hóa dân gian xứ Kinh Bắc, mà đã lan tỏa trong và ngoài nước, mang những giá trị văn hóa Việt kết nối cộng đồng. Trở thành một loại hình nghệ thuật đạt tới trình độ cao về diễn xướng, lời ca và âm nhạc… tổng hợp, hòa quện với các phong tục, tập quán, tín ngưỡng, lễ hội… đậm chất trữ tình, hào hoa, thanh lịch.
Ngay sau khi Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Di sản văn hóa được Quốc hội thông qua ban hành, có hiệu lực thi hành từ ngày 1/01/2010, tỉnh Lào Cai đã quán triệt tới cấp ủy đảng, chính quyền các cấp; các sở, ban, ngành… Qua 10 năm triển khai, đã tạo chuyển biến tích cực trong công tác bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa vật thể và phi vật thể, góp phần nâng cao đời sống tinh thần cho đồng bào các dân tộc trên địa bàn.
Bài chòi có mặt ở nhiều tỉnh miền Trung trong những ngày Tết, mỗi nơi có một lối chơi riêng, mang truyền thống của từng vùng đất. Người ta đến với bài chòi ngày đầu năm để được đắm mình trong không khí rộn ràng từ những điệu hò dí dỏm, những giọng cười sảng khoái.