Chưa có nguồn nước sạch nên dù có vị trí gần với trung tâm huyện nhưng hàng nghìn hộ dân ở xã Triệu Đông, huyện Triệu Phong (Quảng Trị) vẫn phải dùng nguồn nước nhiễm phèn, dù biết sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
Thực hiện Chương trình xây dựng nông thôn mới (NTM), một trong những tiêu chí đang được tỉnh Tây Ninh tập trung triển khai là, cung cấp đủ nước sinh hoạt sạch và hợp vệ sinh cho dân cư, trường học, trạm y tế, công sở và các khu dịch vụ công cộng...; đồng thời, nâng cao hiểu biết của người dân về sử dụng nước sạch.
Nước sạch là một nhu cầu cơ bản trong cuộc sống hằng ngày và là một đòi hỏi bức bách trong việc bảo vệ sức khỏe và cải thiện sinh hoạt cho người dân, đồng thời cũng là một trong những chỉ tiêu xây dựng nông thôn mới (NTM). Tuy nhiên, hiện nay vẫn còn tình trạng nhập nhằng trong việc xác định tỷ lệ hộ dân sử dụng nước sạch với nước hợp vệ sinh.
Nhiều công trình nước tự chảy trên địa bàn huyện Khánh Sơn (Khánh Hòa) qua thời gian đã bị xuống cấp, hư hỏng nặng. Tình trạng này kéo dài đã ảnh hưởng không nhỏ đến đời sống của người dân. Mặc dù địa phương đã bố trí kinh phí để khắc phục, nhưng vì nhiều công trình hư hỏng, kinh phí hạn chế nên vẫn chưa thể khắc phục hết.
Những năm qua, tỉnh Quảng Ngãi đã bỏ ra hơn 400 tỷ đồng đầu tư gần 500 công trình nước sinh hoạt nông thôn. Tuy nhiên, nghịch lý là một nửa trong số đó vừa “sinh” đã “tử”, hoạt động kém hiệu quả hoặc phải “đắp chiếu”, gây lãng phí nguồn vốn.
Sau nhiều ngày bị nước lũ cô lập, đến nay, nước trên sông Bưởi thuộc huyện miền núi Thạch Thành (Thanh Hoá) đã bắt đầu rút nhưng rất chậm. Hiện vẫn còn 950 hộ dân vùng rốn lũ đang phải đối mặt với biển nước mênh mông.
Năm 2014, dự án xây dựng hệ thống cấp nước sạch tại xã Đồng Tuyển, TP. Lào Cai, tỉnh Lào Cai được triển khai thi công. Tuy nhiên, đến nay đã hơn 3 năm nhưng vẫn chưa có giọt nước nào.
Người dân 2 xã đặc biệt khó khăn Ayun và Hbông, huyện Chư Sê (Gia Lai) không giấu được niềm phấn khởi khi vấn đề khan hiếm nước sinh hoạt bao năm qua phần nào đã được giải quyết khi công trình nước sạch cấp cho 2 xã này đã đi vào hoạt động.
Người dân 2 xã đặc biệt khó khăn Ayun và Hbông, huyện Chư Sê ( Gia Lai) không giấu được niềm phấn khởi, bởi vấn đề khan hiếm nước sinh hoạt bao năm qua phần nào đã được giải quyết , khi công trình nước sạch cấp cho 2 xã này đã đi vào hoạt động.
Nằm cheo leo trên đỉnh Pú Vang, cụm Pú Vang-Huổi Meo, thuộc bản Huổi Meo, xã Mường Mươn, huyện Mường Chà (tỉnh Điện Biên) hiện lên xơ xác, khô cằn, thiếu sức sống của màu xanh cây cỏ, hoa màu.
Tây Nam bộ đang bước vào giai đoạn giữa mùa khô.
Sống trên địa bàn TP. Lào Cai (Lào Cai), song hàng chục năm nay, các hộ dân thôn Đất Đèn và thôn Tát 2, xã Cam Đường vẫn không được sử dụng nước sạch. Trong khi tại địa phương này đang tồn tại một công trình cấp nước sạch với số tiền đầu tư gần 2 tỷ đồng, nhưng không có một giọt nước nào.
Dù đã được công nhận là đơn vị hành chính cấp phường hơn 6 năm, nhưng đến nay, phường Nhơn Hòa, TX An Nhơn (Bình Định) vẫn chưa có hệ thống cấp nước sạch. Hàng ngàn hộ dân địa phương rơi vào tình trạng “khát” nước sạch, nhất là vào mùa nắng nóng.
Tà Hừa là một trong những xã của huyện Than Uyên (Lai Châu) có điểm tái định cư thủy điện Bản Chát. Hiện tại, sau 7 năm di chuyển về nơi ở mới, cuộc sống của người dân tại các điểm tái định cư xã Tà Hừa đã từng bước ổn định.
Để bảo đảm cuộc sống cho người dân những vùng thiếu nước sinh hoạt, những năm qua, các địa phương đã được ngân sách phân cấp đầu tư hàng trăm công trình nước sạch. Nhưng sau đầu tư, không ít công trình nước sạch đang dần “chết yểu”. Nguyên nhân chính được xác định là do các địa phương không bố trí được vốn để duy tu, bảo dưỡng, “có sinh mà không có dưỡng”.
Nước sạch và vệ sinh môi trường là tiêu chí quan trọng để được công nhận đạt chuẩn nông thôn mới. Với tình trạng các công trình cấp nước hư hỏng, xuống cấp không được khắc phục kịp thời như hiện nay, trong 5 năm tới, Việt Nam khó có thể đạt mục tiêu 50% số xã về đích nông thôn mới.