Khát vọng về chính sách thu hút nhân tài phù hợp với thực tế
Em Y Dấp, dân tộc Rơ Măm, thôn Làng Le, xã Mô Rai, tỉnh Quảng Ngãi Những sinh viên ưu tú, tốt nghiệp loại giỏi/xuất sắc, là vốn quý của các địa phương vùng cao. Họ mong muốn trở về quê hương cống hiến, nhưng đang chùn bước trước một thực tế về môi trường làm việc và các chính sách đãi ngộ.
Em Y Dấp (dân tộc Rơ Măm, sinh năm 2004), ở Làng Le, tỉnh Quảng Ngãi, đang đứng trước lựa chọn khó khăn giữa việc về quê cống hiến hay ở lại thành phố để phát triển. Là người con Tây Nguyên, em luôn mong được trở về, nhưng thực tế khiến em băn khoăn.
"Em nghĩ ai đi học xa quê cũng đều mong một ngày được trở về. Nhưng ở quê em, nhiều bạn trẻ giỏi giang đã rời đi vì không tìm được việc làm phù hợp. Em không muốn quê hương cứ mãi mất đi những cán bộ trẻ có năng lực", Y Dấp tâm sự.
Y Dấp chỉ ra 3 nguyên nhân chính, đó là: Thiếu việc làm chất lượng, phù hợp với ngành nghề được đào tạo; chính sách đãi ngộ chưa tương xứng, khiến người trẻ khó yên tâm gắn bó; môi trường làm việc còn khép kín, ít cơ hội học hỏi, sáng tạo và thăng tiến, khiến họ cảm thấy bị lãng phí năng lực.
"Nhiều bạn trẻ về quê chỉ sau một thời gian ngắn lại quay trở lại thành phố. Chúng em mong muốn Quốc hội có những quyết sách thực chất, phù hợp với điều kiện thực tế hơn để thu hút và giữ chân nhân tài", Y Dấp nói.
Em Sùng A Cha, dân tộc Mông, xã Sáng Nhè, tỉnh Điện Biên Đặc biệt, Y Dấp nhấn mạnh: "Quốc hội cần tăng cường cơ chế giám sát việc triển khai các chính sách thu hút nhân tài ở địa phương. Khi chính sách được thực hiện nghiêm túc và công bằng, việc giữ chân nhân tài sẽ không còn xa vời".
một nỗi lo về "khoảng cách giữa chính sách và thực thi", Sùng A Cha (dân tộc Mông, SN 2003, tỉnh Điện Biên), sinh viên xuất sắc tại Học viện Dân tộc, mang khát vọng về Tủa Chùa cống hiến trong lĩnh vực giáo dục và du lịch.
Sùng A Cha thẳng thắn chỉ ra một thực trạng nhức nhối: Những người tài, thực sự muốn cống hiến gặp khó khăn. Mức lương thấp và môi trường thiếu cơ hội thăng tiến cũng là rào cản lớn.
Sùng A Cha mong muốn, Quốc hội cần giám sát chặt chẽ việc thực thi chính sách, đảm bảo công bằng, minh bạch trong tuyển dụng, đánh giá cán bộ dựa trên năng lực.
"Chúng em mong muốn một môi trường làm việc công bằng, nơi nỗ lực được ghi nhận và chính sách đãi ngộ nhân tài phải đi vào thực tế", Sùng A Cha mong muốn.
"Rào cản không thể vượt qua" và nỗi lo "thương mại hóa" văn hóa
Tốt nghiệp loại xuất sắc Đại học Luật Hà Nội, Đào Thúy Xuân (dân tộc Mông, Cao Bằng) cũng nhận thấy, thách thức lớn khi muốn về quê. Em kỳ vọng Quốc hội có cơ chế giám sát để chính sách "trải thảm đỏ" được thực thi đúng, tránh "về rồi lại đi".
Em đề xuất cụ thể việc cung cấp hỗ trợ tài chính cho người trẻ về quê, tạo điều kiện cho doanh nghiệp địa phương phát triển và đảm bảo môi trường làm việc chuyên nghiệp, có cơ hội thăng tiến.
Em Đào Thúy Xuân, dân tộc Mông, xã Nam Quang, tỉnh Cao Bằng tại hội thi thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng DTTS và miền núiKhi bài toán "giữ người" còn đang dang dở, thì bài toán "giữ hồn văn hóa" cũng được đặt ra cấp bách. Nhiều bạn trẻ DTTS đều bày tỏ nỗi lo "thương mại hóa" văn hóa khi làm du lịch.
"Em lo lắng văn hóa truyền thống sẽ bị biến dạng. Việc thương mại hóa có thể khiến lễ hội, phong tục mất đi giá trị và ý nghĩa vốn có, trong khi giới trẻ thì xa rời văn hóa truyền thống", Đào Thúy Xuân nói.
Đào Thúy Xuân mong muốn, Quốc hội cần quan tâm luật hóa các quy định về bảo tồn không gian văn hóa, có chính sách hỗ trợ nghệ nhân trẻ và đầu tư giáo dục văn hóa trong trường học.
Em Hồ Văn Đôi (thứ 2 từ trái sang) tại Chương trình tôn vinh những tấm gương đẹp của bản làng năm 2024Với góc nhìn sắc sảo, Hồ Văn Đôi (dân tộc Tà Ôi) ví von văn hóa DTTS giống như môn Lịch sử, khi dạy nhàm chán thì học sinh không thích, nhưng khi được "chuyển hóa" thành phim ảnh hấp dẫn (như Đào, Phở và Piano), giới trẻ lại hào hứng đón nhận. Anh cho rằng, văn hóa DTTS cũng cần các "sân chơi" hấp dẫn, "đúng và trúng" vào lòng tự tôn dân tộc.
Hồ Văn Đôi mong muốn, Quốc hội có những quyết sách tốt hơn nữa để hỗ trợ tổ chức các cuộc thi văn hóa quy mô lớn. Đặc biệt, phải đầu tư quảng bá văn hoá thật mạnh mẽ, để đồng bào tự hào và thấy được giá trị thực sự của văn hóa dân tộc mình.
Từ "nút thắt" khởi nghiệp đến "rào cản" nhân tài và nỗi lo bảo tồn văn hóa... Đó là những "đơn đặt hàng" từ bản làng đến nghị trường Quốc hội. Liệu các "cầu nối" tại nghị trường sẽ lắng nghe và đưa ra giải pháp ra sao? Đó là những nội dung sẽ được thông tin trong các bài viết tới.