Phóng sự -
Thanh Nguyễn -
09:18, 14/06/2022 Tôi chợt nhớ đến cuốn nhật ký của Liệt sĩ Đặng Thùy Trâm mà mình đã đọc khá lâu: “Mãi mãi tuổi 20”. Cuốn Nhật kí ấy, là lát cắt về một khoảng thời gian tuổi trẻ đẹp đẽ nhất của đời người, có nước mắt, hi sinh, khổ đau và hạnh phúc. Ở “tuyến lửa” Quảng Bình cũng có một con đường mang tên “Đường 20”, được dựng xây trong mưa bom, bão đạn, trong phơi phới xuân thì, trong sục sôi ý chí đánh Mỹ của những chàng trai, cô gái đôi mươi.
Phóng sự -
Thanh Nguyễn -
09:12, 14/06/2022 LTS: Quảng Bình xưa là chiến trường. Tuyến đầu của hậu phương xã hội chủ nghĩa (XHCN) miền Bắc đã trở thành “túi bom, rốn đạn” những năm tháng kháng chiến. Nhưng, đất và người trên quê hương của vị Đại tướng luôn bền gan, vững chí để tròn vai hơn sứ mệnh là hậu phương trực tiếp của tiền tuyến lớn miền Nam anh hùng. Lịch sử đã gọi tên Quảng Bình và dường như điều đó, càng tô thắm thêm bản hùng ca của chủ nghĩa anh hùng cách mạng. Để hôm nay và mãi mãi mai sau sẽ là động lực, niềm tin, niềm tự hào mãnh liệt… để Quảng Bình vững bước trên con đường hội nhập và phát triển.
Phóng sự -
Thanh Nguyễn -
18:25, 15/06/2022 Tôi đã từng rong ruổi qua nhiều miền đất nơi “tuyến lửa” Quảng Bình. Đi thấy, nghe và tôi cảm nhận rõ ràng rằng: Quảng Bình đang ngày càng đổi mới. Đó chẳng phải là lời mà ca từ bài hát "Quảng Bình quê ta ơi", tôi được nghe: Mỗi một ngày qua quê ta trưởng thành..; mà đó chính là những nỗ lực vượt khó, đồng cam cộng khổ, khi mà cả vùng “tuyến lửa” đang viết tiếp bản hùng ca.